Nguyễn Văn Dùng sinh tại Quảng Trị, anh là Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Trị. Nguyễn Văn Dùng làm thơ từ lâu.Thơ của anh ca ngợi tình yêu con người, quê hương và đất nước mà bạn đọc nhiều nơi đã biết đến. Nhịp HIỀN LƯƠNG năm 2021 xin giới thiệu chùm thơ mới của anh.
CHUYỆN TÌNH MÙA COVID--Thơ Nguyễn Văn Dùng
Đêm ngày bám trụ biên cương
dựng thêm lán trại
chốt đường dọc ngang
lính Biên phòng luôn sẵn sàng
không để Cô –vít
lây lan bản mình
Ngày đêm tận tụy nhiệt tình
cách ly người bệnh
giữ gìn môi sinh
chăm lo chữa trị bệnh nhân
Lương y –Từ mẫu
chân thành từ tâm
Anh cơm vắt
ngủ lán hầm
sợ chi
nắng gió, mưa dầm, sương sa
Em mỳ tôm
sống xa nhà
không son phấn
thèm lời ca tiếng cười
Anh và em hai phương trời
vượt bao gian khó
ở nơi tuyến đầu
nghĩa tình năm tháng đậm sâu
yêu xa
điện thoại hai đầu nhớ thương…
Mình yêu đất nước quê hương
chuyện tình như thế
ngát hương dâng đời
ngày mai đại dịch tan rồi
nụ hôn nồng thắm
tặng người anh thương…!
NVD
THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG ƠI!---Thơ Nguyễn Văn Dùng
Nắng như đốt như thiêu
sao còn mưa dữ dội?
như biển trào thác xối
sầm sập mấy tuần liền
Quảng Trị đến Thừa Thiên
rồi Quảng Bình, Hà Tĩnh
mưa triền miên giăng kín
mây đen phủ đầy trời
Bao ngôi nhà cuốn trôi
ruộng vườn mênh mông nước
khắp miền xuôi miền ngược
nước bủa vây bốn bề
Nước xói lỡ bờ đê
bao con đường nước ngập
bệnh viện và trường học
chợ, bến xe nước tràn
Đau xót tận tâm can
bao người thân, đồng đội
núi sập và lũ lội
cướp đi bao mạng người
Miền Trung yêu thương ơi!
kiên cường và bền chí
lòng dân là chiến lũy
chiến thắng mọi giặc thù
Miền Trung cuối mùa Thu
đau xót lòng ta đó
thương miền Trung gian khó
yêu miền Trung trĩu hồn…!
NVD
XUÂN NÀY VỚI ĐẢNG
Chín thập kỷ đi qua
chín mươi mùa xuân có Đảng
tia nắng đầu tiên chiếu rạng
xé màn đêm
ánh chớp ngang trời
Từ lầm than lớn dậy làm người
phá xiềng gông, tù đày bạo ngược
cả dân tộc đứng lên
quét sạch quân xâm lược
đất nước tự do độc lập hòa bình
Đảng là đạo đức,
Đảng là văn minh
là trí tuệ, tình thương, lẽ phải
Đảng gieo trồng bao mùa gặt hái
mùa xuân này nảy nở sinh sôi
Chín mươi năm cách mạng rèn tôi
chiến đấu hy sinh vì ta và nhân loại
đất nước trường tồn nở đầy hoa trái
đổi mới đi lên
vị thế đàng hoàng
Tự hào thay có Đảng vinh quang
Bác Hồ kính yêu muôn năm sống mãi
vượt thác ghềnh vững vàng tay lái
mùa xuân mở đầu thập niên mới
hành trang sẵn sàng hạnh phúc đã cầm tay…!
NVDCÓ MỘT MIỀN XA THẲM---Thơ Nguyễn Văn Dùng
Có một miền xa thẳm
tiếng gió hú miên man
tiếng Từ quy gọi bạn
xôn xao giữa đại ngàn
Có một miền xa thẳm
người ơi, đừng quên nhau
hôm nay đến mai sau
thủy chung và tình nghĩa
Có một miền xa thẳm
gặp nhau ở cõi thiêng
đồng đội từ trăm miền
yêu thương nhau mãi mãi
Có một miền xa thẳm
hành quân mãi đến giờ
thao thiết mấy vần thơ
triệu năm sau vẫn thế
Có một miền xa thẳm
Quảng Trị mình yêu thương
đồng đội từ bốn phương
về giữa miền xa thẳm…
NVD
NGUYỆN CẦU---Thơ Nguyễn Văn Dùng
Miền ký ức ở lại phía sau
chân trời mới em nói cười lơi lả
anh chơi vơi giữa miền đất lạ
nhớ quá chừng một nửa đã rời xa
Thương cho ngày không trẻ chưa già
xuân sắc dậy bao lần gõ cửa
giằng xé tâm can nửa đi nữa ở
có vết đau xát muối tận đáy lòng
Em đi rồi hồn thơ anh thả rong
không thiết cả cuộc chơi bầu bạn
không biết ngày đã chiều hay sáng
rượu cạn khô tâm sự ngập tràn
Ở nơi em nắng có nồng nàn
hương có tỏa mỗi bình minh chim hót
người ấy rót vào em lời mật ngọt
cho em say như thể duyên đầu
Miền ký ức ở lại phía sau
em cứu rỗi giải mây hồng xa ngái
anh cưu mang nửa nỗi niềm quan tái
và nguyện cầu một nửa có trong nhau…!
NVD
THÁNG MƯỜI EM TRAO---Thơ Nguyễn Văn Dùng
Em trao
tôi nhận tháng Mười
ngón tay ngà ngọc
nhận lời môi thơm
nhận yêu thương lẫn giận hờn
nhận bao nhiêu thứ
nhận luôn nỗi niềm
*
Em trao
tôi nhận nét duyên
con mắt biết nói
dáng tiên ngời ngời
nụ cười tỏa nắng trong tôi
làn tóc mây rủ
xuống đôi vai trần
*
Em trao
mấy mùa tình nhân
nồng nàn êm dịu
ngọt lành đắm say
em trao ngày tháng trong tay
Tháng Mười tôi nhận
đời này nợ em…!
NVD
DÁNG XUÂN---Thơ Nguyễn Văn Dùng
Dáng xuân lấp lánh bên trời
dáng em ngời ngợi ở nơi tôi tìm
xuân thì mới, em thì xinh
hẹn hò ở phía ân tình yêu thương
Gió qua biết mấy con đường
nắng lên nồng đượm ở phương em về
gót son in dấu bờ đê
làn tóc em thoảng hương quê cuối miền
Em là mùa xuân đầu tiên
xuân là em của nhớ quên một thời
xuân xanh là hương đất trời
em là hương của riêng tôi ngóng chờ
Mùa xuân là của ước mơ
và em là cả bài thơ tình đời
dáng xuân thanh thản rạng ngời
hương em lan tỏa trong tôi rở ràng…!
NVD
ĐỢI VẦNG TRĂNG---Thơ Nguyễn Văn Dùng
Đợi vầng trăng đầu tháng
uốn công như lưỡi liềm
gọi làn mây hồng lên
gió đang thì ngày mới
Vầng trăng non nông nổi
Nhiều khi mây vô tình
gió úp mặt lặng thinh
để hồn trăng thổn thức
Tuổi hồng căng lòng ngực
mây mỏng làm sao đây
gió đang buổi thơ ngây
đợi vầng trăng giữa tháng
Vằng vặc tràn ánh sáng
trăng mười sáu tròn đầy
gió thẹn thùng vén mây
cầm lòng chờ ngày đến
Hoàng hôn còn lưu luyến
mong màn đêm kéo về
gió bần thần đê mê
mơn man làn mây mỏng
Trời cao xa lồng lộng
trăng lơ lửng cuối trời
gió bỗng ngừng dạo chơi
mây ngang trời bãng lãng
Đợi vầng trăng đầu tháng
đợi vầng trăng xuân thì…
NVD
GIÓ PHIÊU BỒNG---Thơ Nguyễn Văn Dùng
Ngọn gió thời thanh xuân
khinh trời cao bể rộng
lướt qua đầu ngọn sóng
giỡn đùa triền núi cao
Đòi hái cả chòm sao
tặng người thương thuở ấy
lặn bể sâu tận đáy
tặng người tình ngọc trai
Tháng ngày rong ruổi hoài
có khi làm bão tố
đôi lần ngồi hoài cổ
và nhiều đêm lặng buồn
Gió bao lần lệ tuôn
xối nát nhàu lòng đất
chẳng phiền lòng được mất
gió phiêu du quên lời
Bây giờ gió chẳng cười
chẳng buồn và chẳng khóc
lặng thinh như bụt mọc
lẽ loi bên vườn nhà
Có phải gió xót xa
tiếc một thời rất trẻ
thương tháng ngày thơ bé
còn đâu gió phiêu bồng…!
NVD
HOA HẬU RIÊNG ANH---Thơ Nguyễn Văn Dùng
Người ta hoa hậu quốc gia
hoa hậu quốc tế
tiếng xa, tiếng gần
em là hoa hậu riêng anh
tháng ngày vất vả
tảo tần siêng năng…
Gương mặt sáng tựa trăng rằm
tóc dài môi thắm
cái cằm xinh xinh
hội xuân em hát sân đình
bao nhiêu con mắt
liếc nhìn ngây say
Việc phường việc phố hăng say
việc trường việc lớp
đêm ngày chăm lo
việc nhà từ nhỏ đến to
một mình quán xuyến
tròn vo chẳng nề
Sống thị thành giữ nét quê
làng trên xóm dưới
chẳng hề quên ai
tiếng chào đon đả xóm ngoài
mà nghe ngọt lịm
như bài dân ca
Hoa hậu quốc tế quốc gia
không bằng hoa hậu
chung nhà với anh…!
NVD