ĐƯỢC MÙA---Thơ Đào Trường San
Mừng nhìn hạt thóc no căng
Đồng mênh mông lúa tháng năm rực vàng
Đầu thôn cho đến cuối làng
Mùa vô bận rộn, vội vàng bước chân
Nấn na buổi sáng không đành
Đêm về ngủ muộn, thương vành trăng quê
Con đường đất nhỏ bờ đê
Đàn trâu no cỏ, đi về tự tin
Trước sân, đầu ngõ, làng mình
Rơm thơm rải khắp, mắt nhìn thấy no
Năm này lại được mùa to
Cả làng hớn hở, không lo đói chờ
Được mùa, vàng đậm giấc mơ
Tự dưng hạt lúa, bất ngờ…, biết bay!
ĐTS