Lê Nguyên Hồng là hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Tri. Anh có nhiều thơ văn đăng trên các báo, tạp chí của trung ương và địa phương. Anh còn là một công tác viên tích cực và lâu năm của NHỊP HIỀN LƯƠNG. Sau đây chúng tôi xin giới thiệu chùm thơ mới của anh.
Hôm nay tất cả còn nguyên vẹn
Sợ rằng mai bãi bể nương dâu
Cuộc đời lắm khúc cơ cầu
Ngờ đâu đến tuổi bạc đầu
Trắng tay!
29/9/201
LNH
MIỀN TRUNG MÙA BÃO
Bàng hoàng siêu bão mới qua
Sững sờ dồn dập bão xa…bão gần
Mùa khô cháy lá, nỏ cành
Mùa mưa giăng bão, tan tành xóm thôn
Nỗi lo thừa gánh, chất dồn
Hạn nẻ đất, đến mưa tuôn, lũ tràn
Quê mình lận đận gian nan
Miền Trung eo thắt muôn vàn khổ đau!
Trọn đời giông tố bạc đầu
Trĩu hai vai những dãi dầu, đắng cay
Tháng năm nơm nớp hao gầy
Bát cơm… hạt muối… ngập đầy xót xa…
Bão về, lũ quét, mưa sa
Đồng lúa chín, cây trổ hoa, đâm chồi
Miền Trung gánh họa đất trời
Dẫu rằng cây đổ, nhà trôi…
Cũng đành!
Bão tan, nhú lại mầm xanh
Vẫn kiên trung với gian truân
Đã từng!
Bão về, lũ trắng miền Trung
Nỗi đau nén tận vô cùng
Người ơi!
SAU BÃO
Ôi nhớ quá tiếng chim mỗi sáng
Cây thấp, cây cao… bão quét rồi
Trời khoét lòng người đau vực thẳm
Mong từng ngày nhú lại
Mầm ơi !
Vĩnh Linh, 3/10/2013
BÊN ANH
Giờ em mới hiểu
Bên anh ngọt ngào
Giờ em mới thấu
Những gì anh trao
Bên anh bình yên
Khoảng trời hẹp lại
Ráng hồng xa ngái
Bỗng thành vu vơ
Nép bờ vai anh
Thực mà như mơ
Chả cần hoa mỹ
Chẳng cần lời thơ…
HÌNH NHƯ…
Hình như cái thuở má đào
Hai ta mắc nợ buộc vào tương tư
Hình như cái thuở mộng mơ
Buồn vui chung lối sớm trưa đi về
Hình như còn đó câu thề
Tháng năm trôi…
Vẫn không hề phôi phai!
Hình như cái thuở ban mai
Cứ thao thức nhớ
Có ai thấu lòng?
Hình như cái thuở má hồng
Còn vương hương phấn
Chiều
trông cánh buồm…
MƠ
Có những lúc ta buồn vô cớ
Lại mơ về một nhánh trúc xinh
Trưa đổ lửa mơ về ngọn gió
Trong khát khô mơ con suối hiện hình…
Điều giản dị trong từng mơ ước nhỏ
Nuôi hồn ta theo năm tháng vui buồn
Đã có lúc trên đường đời vấp ngã
Ta lại mơ… lòng đỡ buồn hơn!
PHÔI PHA
Ngỡ ngàng chi với phôi pha
Tóc vương màu khói cũng là thế thôi!
Dầm trong nắng đổ, mưa rơi
Giữ gìn chi cũng đến thời nhạt phai
Trẻ trung năm tháng rộng dài
Mặn mòi rồi cũng một hai nhạt nhòa
Hồng tươi mấy cũng phôi pha
Trách chi con bướm la đà cành bên
Đếm từng sợi bạc qua đêm
Giọt rơi ngấn má lụy phiền con tim!
MƯỢN
Cho em mượn bờ vai anh một chút
Cho em mượn vòng tay anh một hôm
Cho em mượn nụ cười anh một lúc
Sợ quen rồi em mượn hẳn luôn!
Sợ quen rồi không chịu nỗi cô đơn
Nhớ bờ vai, nhớ vòng tay ấm áp
Nhớ nụ cười không bao giờ nguôi được
Để lòng em chất chứa đau buồn…
Em cứ bảo rằng cho em mượn
Cho nỗi sầu như cơn khát qua thôi
Anh bối rối cầm lòng không đậu
Thế là anh mắc nợ em rồi!
LNH