Chuyện vui năm con Trâu 2021
1-CỨ BẢO TUỔI SỬU CÓ ĐƯỢC KHÔNG!
Từ lâu, người trong huyện đồn rằng, ông huyện nhà rất thanh liêm, không ăn của đút lót bao giờ, được mọi người kính trọng. Bà vợ nghe tính nết chồng như vậy cũng không dám nhận lễ vật của bất cứ ai.
Năm đó, làng nọ có việc, muốn nhờ quan huyện bênh cho để thắng kiện. Có điều họ mang lễ vật gì đến, quan cũng gạt đi hết. Họ mới nảy ra ý nghĩ, tìm cách đút lót bà huyện, mong được suôn sẻ. Xong bà huyện cũng từ chối kiên quyết không nhận.
- Nhà tôi thanh liêm lắm, tôi mà nhận của các ông thì mười hay mười lăm năm sau ông ấy biết ông ấy cũng vẫn còn rầy rà tôi đấy!
Dân làng liền chọn một người có tài ngoại giao, ăn nói đẩy đưa để năn nỉ. Nói mãi, bà xã quan huyện cũng xuôi tai, nể tình mới bày cách:
-Quan huyện nhà tôi tuổi "Tí”. Dân làng đã có ý như vậy, thì hãy về đúc một con chuột bằng bạc đển đây, rồi tôi thử cố nói giùm cho, họa may được ông ấy gật đầu.
Dân làng nghe lời, về đúc một con chuột cống to, ruột đặc toàn bằng bạc, đem đến.
Hôm sau, quan huyện trông thấy con chuột bạc để trên tủ, mới hỏi bà huyện, con chuột này ở đâu ra, bà huyện liền đem sự tình kể lại.
Nghe xong, ông huyện trừng mắt, mắng:
-Đồ ngốc nghếch. Sao bà không bảo tôi tuổi con Trâu có hay hơn không?
Bà huyện:….!
Sưu tầm.
2-KHÔNG MỞ CỬA CHUỒNG, TRÂU LÀM SAO RA ĐƯỢC
Chuyện kể rằng, có hai anh em nhà nọ, bố mẹ mất sớm, để lại một gia tài kha lớn.
Người em chăm chỉ làm ăn, người anh thì lười biếng, nghiện rượu chè đủ thứ, cuối cùng nghiện cả thuốc phiện, rước bàn đèn về nhà. Hàng ngày, người anh chỉ ôm bàn đèn mà hút thuốc phiện, bao nhiêu tiền của bay theo khói thuốc. Người em can mãi, người anh vẫn không nghe, nhà cửa ruộng nương bán dần, chỉ còn con trâu duy nhất, định bán nốt.
Người em nghĩ ra một kế hy vọng làm cho anh sẽ tỉnh ngộ.Hôm ấy, định thả trâu ra ngoài ăn cỏ, nhưng người em không tháo cửa chuồng, cứ đúng ngoài quát. Con trâu loay hoay mãi, không ra được. Người anh nằm bên bàn đèn, thấy chướng mắt liền nói:
- Không mở cửa chuồng, con trâu to thế kia, ra làm sao được?
- Bấy giờ người em mới nói:
- Anh ơi! Cơ nghiệp nhà ta to gấp mấy chục lần con trâu cũng chui lọt qua lỗ điếu thuốc hết rồi huống hồ chi cái khe cửa chuồng trâu này to gấp ngàn lần lổ xe điếu nó chui không lọt hay sao?
Nghe câu nói thấm thía, người anh lấy làm suy nghĩ, ôm lấy em, khóc nức nở.
Từ đó người anh thức tỉnh, bỏ hẳn việc hút thuốc phiện.
Sưu tầm.
3-CHỈ TRỘN CÓ MỘT NỬA THÔI
Trong phố, có một quán chuyên bán thịt thỏ nỗi tiếng, khách đến ăn thường xuyên và rất đông. Nhân ngày giáp Tết, nhóm bạn quen rủ nhau đến quá để thưởng thức như thường lệ. Tất nhiên là họ gọi các món Thỏ rồi.
Đang nhậu, một thực khách gọi ngay anh phục vụ tới và chất vấn :
– Có thật là thịt thỏ không đây? Sao tôi ăn thấy dai nhách mà không ngon như những lần trước vậy?
Anh phục vụ thú thực:
– Thưa anh, dạo này thịt thỏ khan hiếm mà khách lại thích ăn, thành thử chúng tôi buộc phải trộn thêm thịt trâu vào.
– Các anh trộn như thế nào?
– Thì mỗi thứ chúng tôi trộn một nửa ạ.
– Có nghĩa là nửa ký thịt thỏ các anh trộn với nửa ký thịt trâu phải không?
- Dạ đúng.
- Sao mà ăn vào có vẻ như toàn thịt trâu không vậy?
– Thì tôi nói rồi, chúng tôi trộn nửa con thỏ với nửa con trâu mà!.
-Thực khách:!!!
Sưu tầm.
4-CHUYỆN TRÂU, CỌP VÀ NGƯỜI
Từ ngày xưa, nghe nói người ta khi dắt trâu ra ruộng thường lấy dây buộc vào sừng trâu mà kéo đi. Một hôm, có con chim đậu ở bụi cây, thấy người nông dân dẫn trâu đi như vậy, bèn hỏi: "Sao ông không thọc lỗ ở mũi trâu mà dắt đi?". Nghe có lý, người kia bèn buộc con trâu vào gốc cây, đâm thủng mũi trâu, xỏ dây dắt trâu đi. Sau đó cũng có nhiều người bắt chước làm theo.
Một hôm, sau buổi cày, trong lúc người chủ nghỉ ngơi đi uống nước, con trâu đang ăn cỏ, thì có một con cọp đến hỏi trâu rằng:
- Này trâu, sao mày to xác như vậy mà lại để cho một thằng người bé nhỏ xỏ mũi kéo, đánh đập, mà mày cứ chịu lép vế ư ?. Trâu trả lời cọp:
- Tuy con người bé nhỏ, nhưng nó có trí khôn to lớn.
Vừa lúc ấy, người đi cày trở lại. Cọp bèn chặn hỏi:
- Nghe trâu nói là người tuy bé nhỏ nhưng có trí khôn lớn. Vậy trí khôn của ngươi để ở đâu, cho ta xem với. Người đi cầy đáp:
- Trí khôn của ta để ở nhà.
- Hãy về nhà lấy trí khôn cho ta xem có được không?.
- Được chứ, người nông dân nói, nhưng e rằng, trong lúc tôi vắng mặt, thì ông cọp ăn mất trâu của tôi. Vậy, cọp có bằng lòng cho tôi trói cọp lại đã, rồi tôi về nhà lấy trí khôn cho ông xem?.
Cọp bằng lòng.Người đi cày bèn lấy dây thừng, trói chặt con cọp vào gốc cây. Sau khi trói xong, người nông dân châm lửa đốt, lấy một chiếc gậy to đánh vào đầu cọp nói rằng:
-Trí khôn của tao đây, trí khôn của tau đây….
Trâu thấy vậy, cười ngã nghiêng, đập hàm vào đất, gãy hết cả hàm răng trên. Do đó, loài trâu sau này không còn hàm răng trên nữa. Còn loài cọp,bị cháy sém, lông có những vết sọc đen trên mình là dấu tích bị loài người trói, đánh và đốt.
Sưu tầm.