MÙA XUÂN Ở LẠI---Thơ Nguyễn Văn Dùng
Đừng đi, ở lại xuân ơi
bao nhiêu hương sắc tình đời chứa chan
nụ mầm tí tách râm ran
mưa xuân bụi phấn tỏa lan gió đồi
Vội gì, ở lại mà chơi
long lanh giọt nắng bên trời mông mênh
chút nồng dịu nhẹ hương chanh
chút cay chút thắm mới thành trầu cau
Thôi đừng trách cứ chi nhau
hờn ghen giận dỗi qua cầu gió bay
dẫu còn một chút heo may
để vương vương nhớ tháng ngày chưa xa
Bóng hình giếng nước cây đa
câu thương câu giận cõi xa vọng về
nhắc ai một thuở đam mê
không quên rơm rạ đồng quê nuôi mình
Đừng đi, ở lại làm tin
làm ơn chứng giám chút tình với xuân
vẫn là nắng ấm trời thanh
vẫn còn hương bưởi hương chanh dịu dàng…
NVD