MÁI NHÀ TRANH- Thơ Trần Hoài Thắm
Em bước ra thuở ấy mái nhà tranh
Khói bếp chen sương, lưng còng mẹ nhóm
Nồi khoai luộc mùi thơm tràn khắp xóm
Cha lênh đênh nơi sóng biển chưa về
Thèm con mực, con chuồn đến tái tê
Nồi khoai luộc chán rồi, con vòi mẹ
Không ăn, không ăn con nhè lưng mẹ đấm
Gọi cha về đem cá đến cho con
Em bước ra từ khói mái nhà son
Chìa tay đón hạt buồn trong đêm vắng
Anh lênh đênh ở nơi nào im ắng
Sao không về mang áo lạnh cho em?
Bởi vì anh, em bỏ quên tình xưa
Quên nồi khoai, quên con chuồn , quên mẹ
Say hồn riêng và say tình tuổi trẻ
Tự trách mình quên cả mái lều tranh
Giọt mưa rơi mỏng mảnh ở đầu sân
Em có phải còn là em không nhỉ ?
Mái tranh nhà - mái tóc thời bé tý
Nhắc chuyện buồn vì em đã lỡ quên...
THT
Xem thêm, xin mời vào trang Web:thienphuoc.com