LỤY ĐÒ--- Thơ Đào Trường San
Nơi này cầu bị lãng quên
Vùng xa heo hút, nên em lụy đò
Mỏi mòn tiếng gọi mà lo
Quê tôi chẳng biết con đò còn không
Nóng lòng em đợi, em mong
Đò ơi thương chút việc công trễ rồi
Tới sau, tôi lặng lẽ ngồi
Con đò hút bóng nắng cười giữa trưa
Lụy đò giờ chẳng ai ưa
Nhưng cầu chưa có, đò thưa cũng mừng
Trưa chờ dòng nước rưng rưng
Thôi em ráng đợi, đò tưng tức chèo.
Đ T S
Xem thêm,xin mời vào trang Web:thienphuoc.com hay sieuthihanghiem.com