THƠ NGUYỄN VĂN CHỨC

THƠ NGUYỄN VĂN CHỨC
DONGHUONGQUANGTRI.COM »
29/03/2021 | 09:25

Nguyễn Văn Chức làm thơ từ lâu. Thơ của anh ca ngợi tình yêu quê hương, được bạn bè gần xa trong nước đón nhận.

Nhiều năm qua, anh đã rất nhiệt tình cộng tác với đặc san NHỊP HIỀN LƯƠNG. Nhân đây chúng tôi xin đăng một số bài thơ của anh.


TÌNH CƠ TRÔI---Thơ Nguyễn Văn Chức


Hai sợi tóc

tình cờ

vắn dài hình thu khuyết

trôi mênh mang

mặt gối nguyệt tròn.

Hai chiếc gối

tình cờ

gửi đặt

trôi lênh đênh

vạt chiếu

hao mòn.

Hai xác thể

tình cờ

phận thế

trôi cạn lòng

ngút ngát mắt trông...


NHƯ MÂY


Rồi sẽ khuất mọi hiện sinh

ngắn gọn

Cũng qua thôi tất thảy,

cả lời thề.

Khi nắng tắt là khi ngày vừa chớm

Mặt trời lên ẩn giấu nẻo quay về.

Thôi một lần bối lọn tóc đam mê

Sửa thẳng thớm đôi chiều lãng tử

Vuốt nếp áo tìm dư ngày lữ thứ

Nhị nguyên như mây suối bồng bềnh.

Một ngày qua

Một ngày xanh

Như cánh bướm lả lơi mùa sâu bọ

Vạn vật gồng lên như chúng có

Bản ngã thơm tho khoác tấm áo choàng

Lội sương…

                                 NVC


KHẢO CỔ ĐÊM

Đêm

lắng trời,

im gió,

chuông nhà thờ điềm tĩnh gọt thì giờ sinh linh trong cỏ

âm dương bịn rịn tiếng gà

cứu độ như sau lần vuốt mắt.

Đêm hóa thân trầm tích,

giấc ngủ bảo tồn.

Nhát búa chìm sâu chia lớp lòng, lập kỷ hàđếm tuổi…

dương gian.

Có thể cònđêm,

dướiđá tai mèo sắc chữ triệu năm bằng chứng thời gian…

hóa thạch.

Có thể còn anh,

đằm thắm mắt em nâu nắng chiều quay quắt giấu không thành…

sự thật.

Khảo cổ đêm

niềm tin chợt thắp,

âm thanh se chỉ màu huyền hoặc

gọn gàng ngày mới…

đoan nghiêm.

                        NVC

ĐÊM


Đêm thẹn thùng

Đêm mắc cỡ

Đêm như em hằng giấu giếm tâm tình,

Đêm sâu xa, huyền thẳm lung linh

Đêm nụ cười giỡn đùa không hiểu

Đêm trái chín ngọt ngào muôn thị hiếu.

Đêm ngực trần

xoáy gió cát hoang

Đêm khép mi

rưng rức địa đàng

Đêm ẩn hiện ngày,

vỡ

tan

tờ lịch…

Đêm

giọt tràn rơi hoang tịch,

sóng sánh vào hồ phận muôn năm.

Và lặng nghe...

đổi giấc

khuyết,

rằm.

       NVC

ĐƯỜNG XƯA


Đường xưa

nhạt khúc tà dương

Dấu chân tìm bạn

vô thường nỗi đau.

Người đi...

chao chát muôn sau,

câu thơ òa nấc

trắng nhàu lối mây.

Đường xưa

lẻ bóng trăng gầy,

chìm trong cô quạnh

là ngày mới lên.

Ta về...

thương gót lạc phiền,

bạc lòng trăng thắp

xế miền cố nhân.

                                   NVC


Lên đầu trang   Trở lại  
 
Thơ & Truyện
MÁI NHÀ TRANH- Thơ Trần Hoài Thắm - 07/11/2016
MẸ VÀ QUÊ HƯƠNG- Thơ Đào Trường San - 06/11/2016
QUÊ QUÁN TÔI XƯA- Lê Đức Dục - 25/10/2016
KHẢO CHỔ ĐÊM- Thơ Nguyễn Văn Chức - 25/10/2016
PHẬN MUỐI- Thơ Lê Nguyên Hồng - 25/10/2016
BÊN TƯỢNG ĐÁ RÊU PHONG- Thơ Đào Trường San - 25/10/2016
Trang 3/3: Trước  1, 2, 3
 
Tìm kiếm
Tin bài mới nhất
Liên kết website