VUI CƯỜI CHO ĐỒNG HƯƠNG
1-ĐỦ CẶP
Cô vợ xách chiếc lồng có con sáo bên trong đến trước mặt chồng, bực bội hỏi:
-Anh Lĩnh! Anh bảo với hàng xóm là mua con sáo này về nhà cho đủ cặp. Vậy con sáo thứ hai ở đâu hả?
-!!!
2-ĐÁNH VÕNG
Anh Tửu về nhà than phiền với vợ:
-Bây giờ ở ngoài đường không chỉ có kẻ đi xe máy đánh võng mà có những kẻ đi xe đạp điện cũng đánh võng nữa, khiếp thật em ạ!
-Và có kẻ đi bộ cũng đánh võng nữa chứ!
-Sao? Đi bộ mà cũng đánh võng à?
-Thì anh đấy chứ ai, chiều nào chẳng bia rượu say xỉn, lúc về… đánh võng trên đường, đúng không?
-?!?
3-AN ỦI
Anh Bình than vãn với đồng nghiệp:
-Tớ không phải là một công nhân có ích cho xí nghiệp. Giám đốc không hài lòng về tớ, đồng nghiệp chẳng coi tớ ra gì cả. Tớ thật vô dụng, vô dụng…
-Chẳng có ai là vô dụng cả, Bình ạ! Ít nhất thì cậu cũng có thể là một tấm gương xấu…
-?!?
4-GIỐNG BAO CÔNG
Mai nói với Cường tổ trưởng:
-Khi cậu nói trong buổi họp tổ, tôi thấy cậu rất giống Bao Công đấy!
-Thế à? Tính tôi vốn thẳng thắn, nghiêm túc mà. Vậy khi tôi không nói gì thì tôi giống ai?
-Cũng vẫn giống Bao Công, cậu soi gương sẽ hiểu!
-Trời!!
5-SÁNG MẮT
Cô giáo chủ nhiệm nói với một phụ huynh học sinh:
-Anh Chí này, anh nên làm một việc gì đó ngay đi! Vì tôi nhận thấy sau kiểm tra học kỳ I, em Mão con anh nhìn cái gì cũng tối tăm, khó khăn.
-Được rồi, cô cứ yên chí. Để tôi về nhà, lôi nó ra nện một trận cho nó… sáng mắt ra, cô ạ!
-!?!
6-MUA
Phóng viên phỏng vấn ông bầu của một đội bóng:
-Mùa bóng đá năm nay, ông có định mua thêm cầu thủ nào để tăng cường cho đội bóng của ông không?
-Nói thật là cầu thủ càng ngày càng đắt nên tôi chỉ mua trọng tài thôi, nhà báo ạ!
-!?!
7-CON HIỂU RỒI
Bà mẹ nói với cậu con trai:
-Này Thịnh, năm nay con đã 25 tuổi rồi đấy… Để mẹ giới thiệu con với một cô gái mà mẹ rất ưng ý. Đó là một cô gái trẻ đẹp, mắt bồ câu, mũi dọc dừa, môi trái tim, tay…
-Thôi, thôi! Con hiểu rồi, tức là con phải nấu ăn, giặt giũ… làm mọi thứ chứ gì!
-?!!
HIẾU VĂN
-ĂN NÓI PHẢI CÓ ĐẦU ĐUÔI
Hồi đó, có một người chủ nuôi phải thằng đầy tớ tính hay láu táu, chưa đặt đít đã đặt mồm; bạ đâu nói đấy, chẳng ra đầu đuôi,làm nhức cả đấu.
Một hôm người chủ mắng đầy tớ rằng:
- Từ rày không được ăn nói hấp tấp như thế nữa nghe chưa. Nói câu gì phải cho có đầu, có đuôi, chứ không được nói nhì nhằng, không ai hiểu
-Dạ, anh đầy tớ trả lời..
Một hôm, gần Tết Nguyên đán, người chủ ngồi uống trá và hút thuốc lá. Không may, tàn thuốc rơi vào vạt áo làm cháy. Thằng đầy tớ trông thấy,liền đứng khoanh tay, trước mặt ông chủ thưa:
- Thưa thầy,trứng con ngài, đem ủ, nở ra thành con tằm. Con tằm kéo ra cái kén Cái kén ươm thành tơ.Sợi tơ đem ra dệt vải, mang ra chợ bán. Thầy mua vải về may áo. May xong thầy mang về nhà. Hôm nay thầy mặc vào. Giờ thầy ngồi uống trà , hút thuốc. Tàn thuốc lá rơi, làm cháy áo của thầy. Nói đến đây anh thầy tớ chỉ tay xuống chỗ quần đang cháy nói lớn:- cháy kia kià!
Người chủ vội vàng nhìn xuống, thì quần đã cháy một mảng to bằng hạt đỗ . Giận quá, thầy mắng đầy tớ như tát nước:
- Sao mầy không bảo ngay, mà cứ nóng vòng vo thế?
Người đầy tớ thưa rằng:
-Thì con làm theo thầy dặn, ăn nói phải cho có đầu có đuôi mà.
Người thầy:…!
Sưu tầm