MẸ VÀ QUÊ HƯƠNG
Như cù lao bên lở, bên bồi
Hai dòng nước hoà vào nhau lờ lợ
Đời mẹ tôi nghèo cứ lơ lửng mà trôi
Mẹ vẫn bám lấy làng để ở
Không muốn rời mảnh đất ông cha
Tôi thương mẹ suốt ngày lam lũ
Đời sống nghèo chẳng thấy kêu ca
Nhiều người khổ bỏ làng đi xa xứ
Họ ước mơ có dịp làm giàu
Mẹ trăn trở sợ cù lao hiu quạnh
Nên suốt ngày thương cây lúa cọng rau
Mẹ ở lại, cù lao làng ở lại
Ngày tháng trôi qua vẫn bên lở, bên bồi
Thương mẹ, nước làng như bớt lợ
Đất tuy cằn cây trái vẫn sinh sôi.
Đ T S
Bên ông quan từ thuở xa xưa
Ông đứng hoài giữa nắng, giữa mưa
Quên tuổi tác và một thời kiêu hãnh
Khoan chụp vội, để ta còn đứng thẳng
Ông quan kia chẳng chịu cúi bao giờ
Hình như ông vẻ sốt sắng đợi chờ
Khách đến thăm, nhiều chuyện bàn trọng đại
Từ từ nhé, áo quần ta chỉnh lại
Bởi ông quan ăn mặc quá gọn gàng
Tóc chải đều với vóc dáng thật sang
Thuở xưa ấy chắc là oai phong lắm
Ngắm kỹ nhé và hãy khoan vội bấm
Trông ông quan như thể muốn gần mình
Thôi được rồi, ta chỉ một thần dân
Hạnh phúc đến có bề trên gần gủi
Bấm máy đi, kẻo nhiều người đang đợi
Họ thích gần một chút ở bên ông
Ta không ngờ ông quan cũ rêu phong
Nhờ tính cách, nhiều người mê mẫn thiệt
Đ T S
Nghe bài hát Về Quảng Trị thân thương thì nhấn vào https://www.youtube.com/watch?v=cZIWIBotvFQ
Mang theo hơi thở một miền nắng mưa
Mùi đồng rơm rạ sớm trưa
Mùi hăng hắc cỏ đường bừa ruộng sâu
Ôm nghèo vất vả bàn tay
Chai sần nỗi khổ bấy nay quen rồi
Vẫn cho tôi những tiếng cười
Cho tôi êm ái những lời hát ru
Cho tôi sắc đẹp mùa thu
Cho tôi con mắt tù mù sáng lên
Quê nghèo chân chất theo bên
Đói no cam chịu không quên nghiã tình
Ước ao che cả tầm nhìn
Đêm nằm trở giấc giật mình phố mơ.
Đ T S
THÌ THẦM NGHĨA TRANG
Khẽ thôi kẻo chạm nỗi buồn
Nén nhang mẹ đốt, bồn chồn khói bay
Nhẹ nhàng cẩn trọng bàn tay
Mẹ gom sạch đám cỏ này cho con
Nắng lên bóng mẹ ôm tròn
Muốn con nơi mộ không còn nóng nôi
Tay sờ, mẹ gọi, con ơi!
Nghe như đứt ruột một nơi hoang đồi
Để yên cho mẹ lặng ngồi
Vơi vơi chút nhớ, một hồi mẹ đi
Ngày nào cũng vậy mùa ni
Mẹ lên thăm mộ, thầm thì nghĩa trang.
Đ T S
THĂM QUÊ
Anh đã chọn mùa ni về Quảng Trị
Thăm Vĩnh Linh và ghé chút Đông Hà
Phải tranh thủ, quỷ thời gian ít ỏi
Chút viếng gia đình, chút ghé bạn bè xa
Tháng tư rồi ngỡ cái rét đi qua
Ngọn gió vét cuối mùa hơi lành lạnh
Thời tiết dạ ni đôi khi lú lẫn
Mưa nắng chọi nhau, nóng lạnh thất thường
Quảng Trị quê mình giờ đã vui hơn
Mùa tỗi rãi gặp ai cũng dễ
Chuyện quê hương lâu ngày kể lể
Nnối tiếp nhau quên sáng, quên chiều
Vĩnh Linh nay thoát cảnh đói nghèo
Điện Hồ Xá sáng góc trời Quảng Trị
Con gái nhà ai đi về xinh thế
Tủm tỉm cười ngượng nghịu làm duyên
Đông Hà bạn bè chờ đợi anh lên
Nỗi mừng vui chạy vòng vo con hẻm
Đến được người này, người kia đành lỗi hẹn
Tình cảm đầy không ôm xuể vòng tay
Mùa ni về Quảng Trị thật may
Ăn cá trích được mùa ngon miệng
Đêm thanh trong nằm nghe con sóng biển
Giấc ngủ đầy hơi thở ấm tình quê
Đ T S
CHIỀU QUÊ THƯƠNG NHỚ
Phía Tây chiều ráng đỏ
Nhuộm bờ đê phớt hồng
Em đi mềm ngọn cỏ
Mắt biếc ngời phía sông
Ngọn gió Nồm nhẹ tênh
Mang theo về chút mát
Con đường làng ai hát
Thả giọt vui theo chiều
Hàng tre đứng xanh đều
Vẫn canh chừng thôn xóm
Mái nhà tranh im lặng
Dấu vui buồn tháng năm
Chiều quấn quít bên anh
Một buổi chiều rỗi rãi
Kỷ niệm xưa hoá gần
Quê ơi thương nhớ mãi.
Ð T S
NÉT QUÊ
Quê còn sót lại cầu cây
Xóm thôn hẻo lánh cầu xây chưa về
Tôi lê từng bước nặng nề
Mắt đung đưa sợ lối về sẩy chân
Thực lòng muốn bước qua nhanh
Mà sao nhìn xuống tái xanh mặt mày
Thôi em hãy đợi bên này
Nhường anh qua trước, cầu đầy lắc lư
Em cười rạng rỡ tháng tư
Dân quê đâu sợ cầu hư, ư trời
Tôi sang lạnh toát cả người
Chỉ thương em gái suốt đời hồn nhiên.
Ð T S
BẾN QUÊ NGÀY TẾT
Thời gian đi lại quay vềMùa xuân đến hẹn bến quê rộn ràng
Nói cười nghiêng chiếc đò ngang
Mắt quê sóng sánh, dịu dàng nước reo
Hàng gom đủ thứ quê nghèo
Con đò chật ních, mái chèo nhặt khoan
Nhìn em vóc dáng gọn gàng
Ờ xa nhớ Tết về làng đó thôi
Em cười rạng rỡ vành môi
Lá dong lỡ chạm áo tôi vô tình
Thích ghê vui ghé quê mình
Bến quê ngày Tết mắt nhìn xốn xang
MÙA SIM TÍM---Thơ Đào Trường San
Tháng sáu sim tím cả đồi
Rủ nhau đi hái cùng ngồi lại ăn
Quê nghèo vất vả khó khăn
Chút may mắn ngọt một năm một lần
Hái sim chân đất, đầu trần
Lon ton chui rúc chỗ gần, chỗ xa
Hè về nắng cháy làn da
Hoe hoe tóc nắng, ui cha mệt nhoài
Mùa sim bụng cứ no hoài
Về nhà ăn uống sơ sài mẹ la
Bây giờ tôi đã đi xa
Trái sim vẫn cứ là cà trong mơ
Mùa sim, mùa của tuổi thơ
Trái sim tím ngọt đến giờ vẫn theo.
ĐTS
ĐÒ MUỘN--Thơ Đào Trường San
Hoàng hôn loang tím bến chờ
Mặt sông vắng lặng thẩn thờ áng mây
Mặt trời đỏ quạch phía Tây
Hai bờ nín gió hàng cây đứng nhìn
Con đò mệt mỏi nằm im
Bóng cô chèo lái thật xinh đâu rồi
Bến quen ái ngại em ngồi
Chờ con đò muộn một hồi mà lo
Lạy trời đò gắng sang cho
Trước khi tắt nắng, đò co ro..chờ!
ĐTS
TRƯỚC THÊM XUÂN--Thơ Đào Trường San
Tôi thích thú bước lên thềm năm mới
Như lá non vừa nhú khỏi mùa Đông
Chân chạm khẽ tia nắng ấm mùa Xuân
Nghe tí tách tiếng đổi mùa chộn rộn
Trên trời cao những con chim én liệng
Báo tin vui mưa rét đã qua rồi
Ngọn gió Xuân lay nhè nhẹ đầu hồi
Cây mai ghép từ từ he hé nụ
Tôi lững thững ngắm mùa Xuân giữa phố
Chao ôi duyên những góc bán mai, đào
Em thật đẹp và hoa kia cũng đẹp
Phố thẩn thở giọt nắng xôn xao
Nghe lòng mình khao khát những ước ao
Ai cũng ước một mùa xuân hạnh phúc
Tôi sung sướng hít trong lành của đất
Chút lâng lâng bay bỗng giữa sắc màu !
Đ T S
https://www.youtube.com/watch?v=sHc5K1IyM28- Bài hát :Mùa hoa dẻ
https://www.youtube.com/watch?v=eMwMykJcmAU- Bài hát: Tình quê đẹp mãi