MẸ VÀ QUÊ HƯƠNG
Làng tôi ở một miền quê xa vắng
Như cù lao bên lở, bên bồi
Hai dòng nước hoà vào nhau lờ lợ
Đời mẹ tôi nghèo cứ lơ lửng mà trôi
Mẹ vẫn bám lấy làng để ở
Không muốn rời mảnh đất ông cha
Tôi thương mẹ suốt ngày lam lũ
Đời sống nghèo chẳng thấy kêu ca
Nhiều người khổ bỏ làng đi xa xứ
Họ ước mơ có dịp làm giàu
Mẹ trăn trở sợ cù lao hiu quạnh
Nên suốt ngày thương cây lúa cọng rau
Mẹ ở lại, cù lao làng ở lại
Ngày tháng trôi qua vẫn bên lở, bên bồi
Thương mẹ, nước làng như bớt lợ
Đất tuy cằn cây trái vẫn sinh sôi.
Đ T S